12.
Chỉ một kỳ thi đã làm thay đổi mọi chuyện.
Sau khi thành tích được công bố, người bị cả trường cô lập đã đổi từ tôi thành Hứa Kiều Kiều.
Cô ta cũng chẳng thèm giả vờ vui vẻ, tươi sáng nữa, dần dần trở nên u ám.
Người ta từng nói: “Tâm sinh tướng”, khuôn mặt của cô ta ngày càng trở nên xấu xí, thậm chí còn xuất hiện thêm rất nhiều tàn nhang trên mặt.
Tất cả các chàng trai trước đây theo đuổi cô ta bây giờ lần lượt chạy tán loạn.
Nhưng điều khiến tôi cảm thấy ngạc nhiên, là Cao Bằng, tên côn đồ trường dạy nghề, vẫn không bỏ rơi cô ta.
Ngày đến Bắc Kinh để tham gia kỳ thi, Tôi cùng Quý Như Thanh đã có mặt ở trường từ khi trời còn chưa sáng.
Lần đầu tôi nhìn thấy khuôn viên trường lúc bốn giờ sáng, trong không khí vẫn còn độ ẩm của hơi nước.
Tôi ngái ngủ dụi mắt, Quý Như Thanh chủ động kéo hành lý giúp tôi.
Một trận gió thổi đến, đã lạnh càng thêm lạnh hơn, chàng trai cởi áo khoác của mình, khoác lên người tôi.
Tôi sững người một lúc, tự hỏi chuyện này có thân mật quá không, nhưng anh ấy đã ngăn tôi lại bằng một nụ cười:
"Cậu có thể tham gia kỳ thi lần này, là chuyện trong dự liệu của tôi.”
"Bạn học Chúc Khanh Khanh, tôi muốn làm thanh kiếm của cậu, chúng ta đánh đâu thắng đó, bất khả chiến bại."
Dưới gốc cây cô đơn, trái tim tôi lỡ nhịp.
13.
Tôi ngẩng đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-co-the-la-em/2849477/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.