18.
Câu nói này quá đỗi quen thuộc.
Giống như ở đâu đó trong trí nhớ, rất lâu trước đây, từng có một người đã nói như vậy với tôi.
Tôi đột nhiên nhớ tới một cậu bé mũm mĩm ở gần nhà tôi khi tôi còn học tiểu học.
Khi đó cậu ta luôn luôn lặng lẽ ngồi dưới tàng cây đọc sách một mình, không có bạn bè nên tôi thường chủ động đến tìm, rủ cậu ta đi chơi.
Mặc dù cậu ta rất ít nói chuyện, nhưng tôi có thể cảm nhận được, cậu ấy vô cùng vui vẻ và háo hức khi chơi với tôi.
Sau đó, chúng tôi dần dần lớn lên, tôi trở thành đứa bé phát triển nhanh nhất trong số các bạn cùng trang lứa.
Tôi bắt đầu mặc đồ lót, một số đứa bé xấu tính cũng bắt đầu trêu đùa tôi.
Mỗi lần như vậy, tôi thường trốn đi, khóc một mình, sẽ luôn luôn có một giọng nói nhẹ nhàng hỏi tôi:
"Cần một bờ vai không?"
Sau này, mỗi khi tôi bị những kẻ xấu đó chặn đường, luôn có một cậu bé mập mạp xuất hiện, can đảm đứng trước tôi, đánh nhau với những người đó.
Hắn bình thường đều là thờ ơ, chậm chạp, nhưng khi đó, lại giống như một con sói nhỏ tàn nhẫn, cắn chặt những người đó, gằn từng chữ nói: "Không ai được bắt nạt bạn ấy, bạn ấy là bạn thân của tôi."
......
Chỉ là sau này cha của cậu bạn đó làm ăn phát đạt, cả nhà đều chuyển đến Thượng Hải.
Từ đó về sau, tôi chưa bao giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-co-the-la-em/2849472/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.