*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Xe vừa dừng lại dưới nhà, Tế Tế đã mở tung cửa ra rồi xông vào trong nhà, vừa đúng lúc chặn lại mẹ cô đang vội vàng cầm thẻ căn cước đi ra ngoài mua vé xe. Hai mẹ con đứng sóng đôi dưới nhà, Tế Tế cắn môi, đứng thẳng tắp. 
“Tế Tế à, mẹ về quê một chuyến…” Mẹ Tế Tế thấy cô kiên quyết như vậy thì đau lòng, rốt cuộc cũng nói thật: “Mấy hôm nay ông ngoại con đang làm hoá trị, phản ứng mạnh hơn trước đây, trong người không được khỏe lắm, ăn không ngon, ngủ cũng không yên giấc, mẹ phải về xem thế nào.” 
Về chuyện này Tế Tế luôn rất nhạy cảm, cô lập tức cảm thấy có chỗ bất thường, nhíu mày: “Làm hóa trị? Rốt cuộc là ông bị… bệnh gì?” 
“Dạ dày… Ung thư dạ dày.” Mẹ Tế Tế chật vật trả lời. 
Giang Túy Mặc tìm chỗ đậu xe xong thì đi tới, vừa khéo nghe được mấy lời này của mẹ Tế Tế. Anh dừng bước, nhìn Tế Tế ở cách mình mấy bước chân, cô đưa lưng về phía anh, vươn tay lên che miệng lại. 
“Tế Tế à, con đi học phải lắng tai mà nghe thầy cô giảng bài, sau này mới không phải đi nhặt ve chai.” “Chữ con xấu quá, phải luyện chữ cho đàng hoàng đi!” “Cái gì? Tướng chết rồi? Hử? Lạ thật, sao ông có thể thua chứ, lại ván nữa!” “Khóc cái gì? Mập thì mập, Tế Tế nhà chúng ta là xinh đẹp nhất, không cần phải để 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-co-my-thuc-va-yeu-la-khong-the-phu-long/534534/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.