Phong Thanh Việt hơi sững người: “Có chuyện gì mà mọi người kích động vậy?”
Châu Nhất Thắng suýt thì nhảy cẫng lên: “Thanh Việt à, vòng đấu loại môn Vật lý lần này cậu đồng xếp nhất với Trần Tùng Nghi!”
Trần Thao kích động đến đỏ mặt: “Thanh Việt, lần này lớp 11/6 nổi tiếng rồi, tiếc là tớ dừng bước ở vòng đấu loại rồi. Thanh Việt cố lên, phải tiến vào vòng bán kết nhé!”
Lúc này Phong Thanh Việt mới nhớ ra thứ Hai tuần này có kết quả thi vòng đấu loại môn Vật lý của tuần trước.
“Tớ thi được bao nhiêu điểm?”
“Chín mươi tám điểm! Tớ không tin được luôn ấy.” Châu Nhất Thắng vội tiếp lời.
Phong Thanh Việt nhíu mày, có chín mươi tám điểm thôi à, cô còn tưởng được trọn vẹn điểm cơ, xem ra hôm đó quá nóng vội, không xử lý tốt các chi tiết rồi.
Người đến thông báo kết quả là Ngô Huy, ông bất ngờ thay đổi thái độ Phật hệ lúc trước, nhiệt tình quá mức với Phong Thanh Việt khiến cô bối rối vừa mừng vừa lo. Ông dặn dò thêm mấy câu kiểu như nhớ chăm chỉ học tập, giữ thái độ khiêm tốn… rồi rời đi với vẻ mặt đầy tự hào.
Ngô Huy vừa đi khỏi thì Trương Hải lại đến, đứng trước lớp khen Phong Thanh Việt nức nở. Để khuyến khích cả lớp chăm chỉ học tập, bài tập về nhà ngày hôm nay sẽ nhiều hơn bình thường một đề.
Cả lớp đau khổ than khóc, những ánh mắt oán hận cứ nhìn Phong Thanh Việt suốt cả một buổi chiều.
Trong văn phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-cho-phep-hon-anh-say-dam/3475679/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.