🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lúc này Tần Tuấn Vũ mới kéo Phương Chu tức tối rời đi.



Giang Duật Dã lại nhìn Phong Thanh Việt một cái, một tay đút túi quần, chậm rãi đi lên theo.



Cuối cùng Phong Thanh Việt cũng thở phào, nhưng ngay sau đó lại có chút thấp thỏm, hình như cô lại đắc tội với đám người Giang Duật Dã nữa rồi…



“Anh Duật! Mày thân với cậu ta lắm hả?” Tần Tuấn Vũ vốn muốn ra oai đè bẹp đối phương lại không được như ý nguyện, không sao nuốt trôi được cục tức này.



Giang Duật Dã biếng nhác đáp: “Không thân.”



Tần Tuấn Vũ cảm thấy cực kỳ khó hiểu: “Vậy mày giúp con nhóc ấy làm gì? Ban nãy tao muốn chửi thề lắm rồi đấy.”



“Rõ ràng là tao đang giúp mày đấy chứ, thỏ bị dồn vào đường cùng cũng biết cắn người đấy.” Giang Duật Dã có phần ngạc nhiên. Trong mắt cậu, Phong Thanh Việt mềm yếu đến nhún nhường, mà ban nãy lại có thể cứng rắn từ chối yêu cầu của Tần Tuấn Vũ.



“Chu, mày bảo anh mày đuổi cậu ta đi đi. Tao chưa thấy ai không biết ý tứ đến thế, mấy ngày trước còn đụng anh Duật mấy lần.” Nói đến đây, Tần Tuấn Vũ cũng thấy ngạc nhiên: “Anh Duật, mày không kiếm chuyện với cậu ta hả? Không giống mày chút nào, ai không biết còn tưởng mày trúng tiếng sét ái tình với cậu ta đấy.”



Tần Tuấn Vũ nói với giọng điệu chua loét, chủ yếu là đang oán trách Giang Duật Dã không đứng về phía mình.



Bọn họ đẩy cửa một căn phòng trên tầng, bên trong có mấy

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-cho-phep-hon-anh-say-dam/3475671/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.