Thành phố Lâm nằm ở miền Bắc, mới sáng sớm thời tiết đã rất nóng, may là còn có gió khẽ thổi qua nên cũng có thể xua tan bớt đi cảm giác oi bức.
Phong Thanh Việt mặc áo phông trắng cộc tay, quần thể thao cotton màu xám, đi một đôi giày trắng, tết tóc đuôi sam, đeo một chiếc kính gọng đen che hết cả nửa khuôn mặt, trên mặt còn có vài nốt tàn nhang, trông khá là ngốc nghếch.
Lúc này cô ngẩng đầu, để lộ chiếc cổ nhỏ nhắn trắng ngần, nhìn lên mấy chữ lớn được dát vàng treo cao trước mặt: Trường Trung học phổ thông Thành phố Lâm 1.
Ánh mắt cô hơi lơ đãng, đây là tuần đầu tiên Phong Thanh Việt trùng sinh, ngày thứ hai sau khi trùng sinh cô đã đến trường trung học phổ thông Bạch Vân 1 làm thủ tục chuyển trường.
Khác với kiếp trước, cô không còn vì lo ngại Lâm Hàm mà chuyển sang học trường nghề nữa mà dùng thành tích xuất sắc đứng đầu thị trấn Bạch Vân của mình để vào trường Trung học phổ thông Thành phố Lâm 1.
Sống lại ở kiếp này, Phong Thanh Việt chỉ muốn tránh xa trường nghề, tránh xa Tiêu Nhất Hành - người kiếp trước đã làm tổn thương cô sâu sắc. Kiếp này cô chỉ muốn hoàn thành thật tốt chương trình học, thi vào trường đại học danh giá nhất, cố gắng kiếm tiền, rời khỏi nhà họ Lâm.
Phong Thanh Việt không nhìn tiếp nữa, cô đẩy gọng kính trên sống mũi lên, vẫn chưa quen với việc đeo kính, cô còn tự chấm tàn nhang lên mặt như một cách bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-cho-phep-hon-anh-say-dam/3475661/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.