4.
Bởi vì mấy chữ yêu thích sủng ái này, mà cả ngày hôm nay khi ta hầu hạ ở bên người Tiêu Cẩn Du luôn phải cẩn thận từng ly từng tý.
Ta sợ hắn chỉ trở tay một cái thì sẽ hỏi: “Hả, ngươi chỉ ngã thôi mà đã được ta sủng ái rồi à?”
Thật may là hắn không hỏi.
Ta cũng không hiểu vì sao hắn không hỏi, mặc dù chắc chắn hắn đã nghe được những lời đồn đại nhảm nhí đó.
Đến thời gian chạng vạng, tiết mục giống như vậy lại diễn ra một lần nữa.
Tiêu Cẩn Du vẫn ôm ta vào trong ngực như cũ.
Những cung nhân đang hầu hạ trong điện toàn bộ đều cúi đầu lui ra ngoài.
Chỉ khác một điều là, lần này ta không vùng vẫy từ chối nữa, ta phải xem thử hắn muốn đùa giỡn như thế nào.
Đến lúc thấy ta vẫn không có một phản ứng nào hết, Tiêu Cẩn Du không chút do dự đẩy ta ra.
Không hề có sự chuẩn bị trước, ta bị ngã dập mông xuống đất giống y như hôm qua.
Tám cánh mông hôm qua đã bị vỡ ra thành mười sáu mảnh.
Đau đến mức ta lại phải hét lên một tiếng thảm thiết.
Cảnh tượng được tái hiện, nhưng không tái hiện hoàn toàn.
Đến khi ta có thể đứng lên, bởi vì cái mông quá đau nên ta phải ngồi thụp xuống.
Lại đau đến mức ta phải tiếp tục kêu thảm thêm một tiếng nữa, nước mắt chảy ròng ròng.
Đến lúc này ta dứt khoát ngồi luôn ở dưới đất, nhìn Tiêu Cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-chi/2856562/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.