“ Thật tuyệt vời!”.
Bây giờ anh còn phát hiện Nhật Huy còn có thể biến ra tiền. Anh hài lòng vỗ vai cậu như một người anh em:
“ Nếu có cậu từ sớm thì tôi đã chẳng phải kinh doanh gì ráo. hahaha “
Hình như thói quen của cậu là không cho anh mừng vui quá năm phút. Cậu nghiêm túc nói, giọng lạnh như băng:
“ Tổng số tiền tôi có thể đưa cho anh là 1 triệu đồng. Đêm qua chúng ta thuê một phòng khách sạn hết 500 k, anh còn 500k tùy ý sử dụng. Đây là dịch vụ tặng thêm của chúng tôi.”
“ chẳng trách lúc cầm cái hộp trên tay tôi cảm thấy lạnh như vậy. Chẳng phải là do cậu phát ra hay sao.” anh thở dài một tiếng, đeo ba lô lên vai.
“ chúng ta đi kiếm tiền. Nếu không chúng ta sẽ chẳng qua được ngày hôm nay đâu “. anh nói lớn rồi bước ra khỏi phòng
Anh nghĩ cũng may mắn thật, nếu không phải tối qua Nhật Huy biến vào trong hộp thì chẳng phải anh lại mất thêm 500K tiền phòng hay sao. Tóm lại bây giờ phải khẩn trương lên, nếu không thì cả hai sẽ chết đói mất
Hữu Thiên cùng Nhật Huy đi đến một công ty thiết kế. Trước kia dù gì thì anh cũng là chủ tịch một công ty thiết kế có tiếng trong nước. Anh dự định sẽ bán bản vẽ mà mình chưa tung ra ở tương lai cho công ti này, anh chỉ ở lại trong nơi này hai tháng thôi nên không cần phải xin được một công việc cố định. Hơn nữa, đợi hết tháng mới nhận lương thì anh cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-yeu-anh-thoi-gian-khong-thanh-van-de/19852/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.