Ngu Vĩnh An ánh mắt vẫn chăm chăm nhìn Ngu Phước, phất tay ra lệnh cho ba người phía sau rời đi.
Ba bóng đen nghe lệnh vụt đi để lại không gian cho hai người Ngu Phước cùng Ngu Vĩnh An.
Hắn ngồi thẳng lưng tiện tay châm trà, giọng vẫn lạnh lùng như trước:
"Thật tiếc, ta không phải 'Ngu Vĩnh An' ngươi sau này cũng không cần vì 'ta' nữa"
Con ngươi khẽ dao động song ánh mắt Ngu Phước dần an tĩnh trở lại, lão một vẻ thấu hiểu thì thầm:
"Quả nhiên là vậy"
Ngu Vĩnh An vừa rồi chỉ đơn giản là diễn theo mạch cảm xúc mà 'Ngu Vĩnh An' để qua mặt ba người kia (Bạch, Khôi, Triết) chứ thật chất cũng chẳng có ý gì. Dù sao đây cũng là thế giới trong tiểu thuyết, quá khứ đau thương cũng là tiền đề để tạo ra một nhân vật phản diện tiêu chuẩn.
Chưa kể 'Ngu Vĩnh An' kiếp trước làm không ít chuyện với Ngu Gia và Ngục Đảo như vậy cũng coi như là ân oán thù hận đã trả hết. Hắn cũng chẳng có lý do gì mà làm khó Ngu Phước.
À không, có đấy! Cái bản mặt chết tiệt kia của gã vừa vặn đã cho hắn một lý do.
Ngu Phước nghiêm mặt chìm trong suy tư không để ý tới Ngu Vĩnh An đang trợn trắng mắt, môi nhếch lên khinh thường nhìn lão.
Đến khi lão ngẩng đầu lên hắn đã quay trở lại bộ dạng đoan chính ban đầu.
Lão nhìn Ngu Vĩnh An một lúc lâu song mới ngập ngừng hỏi:
"Ngươi... cùng Tô - Trác Thành từ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-xuyen-sach-van-may-se-toi/2690193/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.