Ngu Trầm vẫn là nhìn không được liền hậm hực lớn tiếng chất vấn:
"Ngươi cũng biết bản thân tới muộn! Vậy sao lúc đi không bước nhanh cái chân lên"
"A Trầm" - Ngu Vĩnh Chương nhíu mày lên tiếng nhắc nhở.
Ngu Vĩnh An lại rất bình thản, hắn dịu dàng cười, nói một câu khiến Ngu Trầm phải nín họng:
"Là ta thất lễ khiến mọi người chờ lâu! Chỉ là vừa rồi phụ thân muốn cùng ta hàn huyên một chút nên mới trễ giờ tới vậy"
Câu trước vẫn là bộ dáng dịu dàng ấy nhưng câu sau Ngu Vĩnh An cất cao giọng, lãnh lãnh nhìn chằm chằm Ngu Trầm.
Nghe thấy hai từ 'phụ thân' lại thêm cái nhìn lạnh thấu xương của Ngu Vĩnh An khiến cơn tức giận của Ngu Trầm ngay lập tức dập tắt. Ả hậm hực quay mặt sang hướng khác.
Trước mặt Tô Hành Ý, Ngu Phước có thể là một kẻ không có tiền đồ. Nhưng khi bước ra khỏi Ngu Phủ lão cũng chính là một mặt thanh lãnh, cao ngạo, soái khí bức người. Tính cách dù không ngông cuồng nhưng lại rất thẳng thắn, quan điểm trước nhất luôn là mọi thứ đều có thể giải quyết bằng tiền.
Mà đại tiểu thư Ngu Gia từ khi sinh ra đã là nhi nữ được lão gia Ngu Phước yêu thương nhất.
Trong khi các vị tiểu thư còn lại luôn là nhũ mẫu chăm sóc, thầy dạy học thì Ngu Trầm lại là người duy nhất được Ngu lão gia tự tay chăm sóc khi còn nhỏ, được lão ôm trên tay mà đi khắp nơi.
Thậm chí còn trong ngày sinh thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-xuyen-sach-van-may-se-toi/2690179/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.