Đêm nay Tô Hành Ý vốn còn muốn cùng Ngu Vĩnh An hàn huyên thâu đêm. Không nghĩ tới lời chưa kịp ngỏ người đã bị Ngu Vĩnh Chương bắt mất.
Cậu giận dỗi ra mặt mà phụng phịu quay trở về phòng.
Vừa mở cửa ra đã có một lực đạo lôi cậu vào trong. Tô Hành Ý choáng váng, đứng không vững đập mặt vào lồng ngực rắn chắc của đối phương.
Cậu suýt xoa, cố mở mắt ra xem tên hỗn đản nào dám đột nhập vào phòng phi lễ với cậu.
Ai ngờ vừa ngẩng đầu lên Tô Hành Ý đã bị doạ tới kinh hồn bạt vía. Cơ thể cậu không ngừng run rẩy, cậu rất muốn cử động nhưng nỗi sợ bao trùm lấy tâm trí. Cả cơ thể cậu đều trì trệ trước cái ánh mắt lạnh băng của đối phương.
Tô Hành Ý vô thức đẩy Ngu Phước ra xa, đến khi đối diện với ánh mắt nghi hoặc của lão cậu mới nhận ra bản thân phản ứng có chút thái quá. Vì thế liền nhanh chóng lảng tránh sang chuyện khác:
"Là ngươi sao? "
"Phải! Là ta. Chứ em nghĩ là ai? "
"Nếu... Nếu... ngươi đã tới... sao không thắp nến... ? "
"Chưa kịp thắp em đã trở về rồi"
Ngu Phước vẫn trả lời Tô Hành Ý như bình thường nhưng nghe kỹ lại có thể thấy giọng lão trầm đi, nghe không ra mấy phần tình cảm.
Tô Hành Ý đương nhiên nhận ra sự khác thường này mà càng tránh né lão hơn. Cậu cố gắng lấy lại bình tĩnh, lấy hết can đảm mà nhìn thẳng mặt lão, tìm đại lý do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-xuyen-sach-van-may-se-toi/2690173/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.