"Chuyện này... "
Ngu Vĩnh Chương thấp thỏm siết chặt ngọc bội trong tay áo, sau buổi sáng ở chính sảnh đó nghe Ngu Vĩnh An nói về thân phận thật của bản thân lại nghe cái tên Thôi Túc kia y không khỏi liên tưởng tới 'A Túc' mà Vệ Lâm Thanh nói tới. Nhưng trên đời này tên người giống người là chuyện rất bình thường chưa kể chữ 'Túc' kia chưa chắc là tên thật hay chỉ là tên húy của người kia.
Ngu Vĩnh Chương mang một lòng rối loạn như tơ vò mong muốn tìm hiểu rõ ngọn ngành mọi chuyện nhưng từ ngày trở về y có rất nhiều công việc bận rộn nên vẫn chưa có cơ hội gặp mặt Ngu Vĩnh An huống chi là mở lời. Vừa rồi y cũng thử cho gọi Tuệ Mẫn tới dò hỏi trước nhưng nàng nói bản thân không biết, cũng không rõ vật có phải là của Ngu Vĩnh An không bởi hắn rất trân trọng vật mà mẫu thân để lại cho mình, dù là Tuệ Mẫn cũng chưa từng cho nàng xem bao giờ. Ngu Vĩnh Chương biết rõ chẳng thể tìm được câu trả lời từ nàng vì thế hôm nay mới mạo muội tranh giành với Tô Hành Ý cơ hội nói chuyện với Ngu Vĩnh An.
Nói thật thiếu niên cũng thực nhạy bén mới đó thôi đã nhìn ra y có chuyện muốn nói khiến Ngu Vĩnh Chương có chút sợ hãi không dám nghe kết quả từ đối phương. Nhưng sự thật đã ở ngay trước mắt y cũng không thể nào trốn tránh mãi được nên cũng chỉ đành gắng gượng hỏi:
"Vĩnh An, miếng ngọc bội này đệ biết chứ? "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-xuyen-sach-van-may-se-toi/2690122/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.