Ánh nắng xuyên qua khe cửa chiếu vào khuôn mặt đang yên lặng say giấc, Ngu Vĩnh An bị làm phiền khẽ cựa mình, cơn mơ vẫn còn bủa vây, hắn xoay người tìm tư thế thoải mái mà tiếp tục say giấc.
Đúng lúc này bên ngoài vang lên tiếng người ồn ào, Ngu Vĩnh An bực tức chép miệng một cái, mi tâm nhíu chặt khó chịu ra mặt.
Hắn lờ mờ mở mắt nhìn khung cảnh xung quanh, vẫn là viện tử quen thuộc, khẽ 'À' một tiếng Ngu Vĩnh An nhận ra bản thân đã sớm xuyên qua thế giới khác, sống một cuộc đời khác.
Nhớ tới đây Ngu Vĩnh An lại gục mặt xuống, hắn hiện tại đã là thiếu gia ngủ nướng một chút chắc không có ai để ý đâu. Chưa kể hắn vốn mắc bệnh khó ngủ, đêm qua sau khi bị cơn ác mộng đánh thức Ngu Vĩnh An liền không thể ngủ tiếp được nữa. Cứ thế mà đùa nghịch trong phòng tới gần sáng mới ngủ được một giấc.
1 phút
5 phút
10 phút trôi qua, mí mắt Ngu Vĩnh An cứ nâng lên rồi lại hạ xuống, liên tục đấu tranh giữa mộng và thực. Cuối cùng vẫn là hắn mang về một bụng tức thầm khẳng định căn bệnh khó ngủ này của bản thân nhất định phải trị.
Vật lộn một hồi Ngu Vĩnh An cũng thấy mệt mỏi với trò chớp mắt này, hắn quyết định rời giường.
Thời gian Ngu Vĩnh An tỉnh cũng đã tới giờ Thìn, mặt trời sớm đã lên cao, nói là rời giường nhưng chỉ có chân hắn là chạm đất còn bản thân vẫn an toạ trên giường.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-xuyen-sach-van-may-se-toi/2690114/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.