Ba người kia vừa đi ra, trong phòng bệnh liền được trả lại một mảng yên tỉnh vốn có của nó
Tống Bạch liền ẵm con trai đặt đến chỗ ghế sofa nơi mà Tình Mặc đang bế nhóc Tĩnh Hi nghịch ngợm tự ăn ngón tay của mình. Nhóc con tên Nghiêm Khiết vừa đặt cạnh Tiểu Hi thì liền theo bản năng với tay mũm mĩm sang nắm lấy tay của nhóc kia, khiến Tình Mặc nhìn mà không khỏi buồn cười!!
Dạ Anh nhìn sang hai người đang sắp xếp chỗ ngồi cho hai quý tử nhà mình, liền hỏi Tống Bạch
- A Bạch, tôi tưởng người người nghiêm túc như cậu sẽ khó có ai lọt vào tầm ngắm chứ. Không ngờ chồng của cậu tính cách lại bù đắp cho cậu nha!!
Tống Bạch sau khi đặt hai đứa bé cạnh nhau xong liền quay đầu lại trả lời
- Tình cảm là một cái nợ từ trước, tuy thật sự nhìn A Phong cà lơ phất phơ vậy thôi nhưng anh ấy lại rất biết quan tâm, chăm sóc người khác đó!!
Rồi lại quay sang Tình Mặc dặn dò
- Tiểu Mặc!! Coi chừng móng tay hai nhóc lại cào vào mặt đấy. Mặt em mà bị gì đại Boss lại sẽ làm ầm lên cho xem
Tình Mặc lúc vội vàng đưa mặt ra xa, cười ngô nghê đáp
- Ân!! Em biết rồi, sẽ cẩn thận hơn mà!! A!! Đúng rồi anh Dạ, em có mang trái cây đến đây nè, anh có muốn ăn không?? Em liền đi gọt cho anh vài quả??
Dựng Dạ Anh bị ấn tượng với cậu trai ngốc nghếch này từ cái nhìn đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-la-anh/2464674/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.