Từ lúc có kí ức, Chu Đường hay đi theo Trần Tích, giống như kẹo dẻo dính chặt lấy anh.
Anh đi đâu thì Chu Đường cũng đi tới đó, anh chơi gì Chu Đường cũng chơi theo.
Người lớn cười đùa, hỏi Chu Đường mai sau có muốn làm cô dâu của Trần Tích hay không.
Chu Đường hồn nhiên, vui vẻ nói: “Thật ạ? Thế thì tốt quá.”
Lúc ấy Chu Đường không biết cô dâu là gì, chỉ biết nếu thế thì có thể chơi cùng Trần Tích, lúc đó trẻ con không biết gì, chỉ thích quấn lấy Trần Tích.
Lên lớp 6, Lê Thu Nguyệt chuyển công tác, Trần Tích chuyển trường theo mẹ.
Một năm đó, Chu Đường thấy rất trống trải, không có bạn chơi cùng, không thấy vui vẻ nữa.
Chu Đường nài nỉ xin mẹ muốn chuyển trường nhưng mẹ Chu không đồng ý.
Thôi vậy, 1 năm thôi, trước đây học cùng trường mẫu giáo, 5 năm cấp 1 học với nhau, sau này cấp 2, cấp 3 đều học cùng một trường.
Tất thảy như thói quen, Chu Đường cũng nghĩ mình với Trần Tích như anh em, tuy là không phải máu mủ ruột rà.
Cho tới cấp 3, lên lớp 11, Lâm Vãn chuyển tới, mọi việc thay đổi.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Trong lúc vô tình, Chu Đường thấy Trần Tích trộm nhìn Lâm Vãn.
Lúc đầu Chu Đừng nghĩ mình nghĩ nhiều, sau đó lại phát hiện, giác quan thứ 6 của con gái rất chuẩn.
Trong thời gian ấy, Chu Đường thấy không an toàn, mới nhận ra không biết mình thích Trần Tích từ khi nào, không còn đơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-gio-biet/1982856/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.