Edit: Mỳ.
Không có gì nghi ngờ khi nói bộ tộc Maasai là bộ tộc du mục nổi tiếng nhất ở Đông Phi.
Trong hàng ngàn năm qua, bộ tộc cổ xưa này đã dắt gia súc của họ thuận lòng trời mà đi, chọn nơi có nước có cỏ mà ở. Họ di chuyển tự do giữa miền bắc Turkana, miền nam Kenya và nơi tiếp giáp của thung lũng Tanzania.
Hướng dẫn viên: “Hơn năm trăm chiến binh mà mọi người thấy ở đây, hiện đang là sinh viên đại học. Bọn họ đã nhập học sớm hơn nửa tháng chỉ để chuẩn bị cho buổi lễ.”
Đa số những người khi đến đây đều muốn xem được sự ‘nguyên sơ nhất và chân thực nhất’ theo phong cách Châu Phi. Nghe thấy những lời hướng dẫn viên nói thì cảm giác thất vọng lập tức dâng trào, thậm chí có người còn phao tin rằng: “Đây không phải là một buổi diễn thương mại!”
Việc cải thiện đời sống của người Maasai đối với khách du lịch mà nói là đồng nghĩa với việc phong tục sẽ dần biến mất.
Hướng dẫn viên được chính phủ thuê để phát triển du lịch cho bộ tộc Maasai khi nghe thế thì bản thân lại có chút không vui, nhưng không thể tranh cãi với khách du lịch, đành khó chịu nói thầm: “Mấy người thì ngồi lướt internet, bay máy bay, còn chúng tôi chỉ đáng khỏa thân cưỡi ngựa chạy vòng vòng thôi hả?”
Đường Gia ngồi cách anh ta không xa, ôm đầu gối hỏi: “Vậy là bộ tộc của các anh không còn sống dựa vào du mục nữa sao?”
Có lẽ là hướng dẫn viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-gio-am-em-se-mim-cuoi/2440819/chuong-6.html