Edit: Mỳ.
Beta: Ảnh.
Cho đến khi Dụ Tư Hồng ướt nhẹp đứng lên khỏi vũng nước rồi tìm được nơi có giấy bút thì những con số trên gò má đã bị mờ đến mức người Ả Rập còn đọc không ra.
Anh vất vả lắm mới phân biệt được gần hết mấy số đó, nhưng còn hai chữ số thật sự là…vượt quá khả năng cho phép.
Dụ Tư Hồng cũng thuộc dạng cứng đầu, bèn đặt số theo thứ tự, gọi một lúc cả trăm số liên tục.
Kết quả hơn một nửa thì đúng, nửa còn lại thì bị báo là không có thuê bao.
Anh cầm điện thoại đứng tại chỗ, trong lòng khó chịu.
Chẳng lẽ anh nhìn nhầm à? Hay là do chân dài gạt anh?
Nhưng nếu cô đã cho số rồi, thì còn cho số sai làm gì?
Suy nghĩ này không đúng lắm nhỉ.
#
Đúng là Đường Gia không hề gạt anh, chẳng qua là đúng lúc đó điện thoại cô bị hỏng mà thôi.
Ngày nào cô cũng bận đến mức chỉ muốn nằm bệt lên gối mà ngủ, tạm thời chẳng có thời gian để đến thành phố mua một cái mới.
Một tuần sau, Đường Gia và Triệu Viện Viện được cử đến một trạm y tế trong thành phố Juba.
Khi các cô đang thu dọn hành lý chuẩn bị lên xe thì Eva cũng đeo túi sau lưng bước đến.
Đường Gia tỏ vẻ khó hiểu nhìn cô ấy.
Eva nhàn nhã liếc mắt, dùng một câu nói dạng như ngạn ngữ bằng tiếng Anh: “Chỗ nào có tin tức thì chỗ đó có tôi.”
Ban đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-gio-am-em-se-mim-cuoi/2440808/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.