Translator: Mai Mai | Beta: Saki 
Vì phải đổi lại chỗ ngồi, thế nên ngày đầu tiên của tuần mới này, mọi người đến trường sớm hơn bình thường một chút. 
Thầy chủ nhiệm Liêu Vĩ Phúc đứng trên bục giảng phát thành tích thi giữa kì. 
Sau khi mọi người nhận xong, dựa vào thứ tự mà điều chỉnh đến chỗ ngồi tương ứng. 
Vì thu dọn ngăn bàn để đổi bàn ghế, nên trong lớp náo loạn ầm ĩ. 
Lúc Chu Phù đến lớp, hơn nửa lớp đã đổi xong vị trí. 
Hứa Tư Điềm lẻ loi ngồi ở bàn thứ hai tổ một, bộ mặt đau khổ cúi đầu ỉu xìu, lúc có lúc không xoay người lại nhìn về phía bàn cuối. 
Chu Phù tìm chủ nhiệm lớp lấy thành tích của mình, đứng thứ hai của lớp, cũng không lãng phí mấy trăm ngàn tiền phụ đạo tại nhà lúc ở Bắc Lâm. 
Cô đi đến trước Hứa Tư điềm một bàn ngồi xuống. 
Vừa mới quay người qua, đã nghe thấy cô ấy than vãn: “Tớ mà cũng thi được kém như vậy thì tốt rồi.” 
Chu Phù: “…” 
Lời này lọt vào trong tai người khác, sẽ bị giễu cợt là ra vẻ, nhưng Chu Phù biết ý của cô ấy, nghĩ nghĩ cũng hợp tình hợp lý. 
Cô nhìn theo tầm mắt của Hứa Tư Điềm, vốn bàn cuối tổ bốn là bàn của cô và Trần Kỵ, lúc này người đang ngồi lại là Chu Chi Tình. 
Chu Phù nhẹ giọng hỏi: “Thành tích của Chu Chi Tình…kém như vậy sao?” 
Tuy xét theo bề ngoài của cô ta, tuyệt đối không phải kiểu người để tâm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-em-thoi/2578775/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.