Editor: Saki
Trần Kỵ cứ như vậy cõng Chu Phù, chậm rãi thong thả đi dạo trong trường học, trước đây anh thường đến mấy nơi.
Trong lúc đó Chu Phù nhìn thấy mấy cảnh đẹp, ầm ĩ muốn từ trên người anh đi xuống, lấy điện thoại ra chụp liên tiếp vài tấm ảnh, đang muốn cầm ảnh nhờ Trần Kỵ hỗ trợ xem góc nhìn và cấu trúc có được hay không, vừa quay người lại, cô đã thấy người đàn ông đi theo phía sau mình, cũng đang giơ điện thoại lên chụp ảnh.
Chỉ là cô đang chụp phong cảnh, còn anh thì chụp cô.
Biểu cảm của Chu Phù hơi mang theo chút mất tự nhiên, hai má hơi nóng lên, dường như chỉ cần dưới ánh mắt chăm chú của anh làm bất cứ chuyện gì, loại cảm giác tim đập nhanh này chưa bao giờ tiêu giảm.
Liếc nhìn ống kính điện thoại của anh hai giây, cô gái nhỏ dứt khoát phối hợp nghiêng đầu, bày tư thế cho anh.
Trần Kỵ khẽ nhếch môi, cười nhạt ra tiếng.
Chu Phù đợi một lát, sau đó chạy chậm đến trước mặt anh, khoác lên cánh tay rắn chắc mạnh mẽ của người đàn ông, khẽ nhón mũi chân, đưa đầu đến trước màn hình điện thoại của anh, miệng nói thầm: “Em xem xem anh chụp thế nào, có đẹp không? Em còn chưa trang điểm, giúp em xử lý một chút.”
Con gái rốt cuộc vẫn thích chưng diện.
Trần Kỵ ỷ vào ưu thế chiều cao, giơ điện thoại không cho cô xem: “Ai chụp em đâu?”
“Chắc chắn là anh chụp em.” Lúc này cô lại chắc chắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-em-thoi/2578670/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.