Sáng lên công tycô vẫn là giám đốc lạnh lùng nhờ lớp trang điểm kỹ càng, mọi người thấy cô đicà nhắc, chân lại băng bó thì chạy lại đỡ, hỏi han tận tình xem cô bị làm sao.Cái chân được băng bó đẹp đẽ này là thành quả của Khang, sáng sớm thằng bé về đếnnơi thấy cô ngồi thẫn thờ trên sô pha đang ngồi gỡ mấy mảnh thủy tinh đâm vàogót bàn chân.
- Bà già, chị bị là sao đấy? Trời ơi, chảy máu rồi kìa. Ngồi im, để emlàm cho.
- Hốt cái ly vỡ giùm chị đi rồi làm.
Giọng cô đã khản đặc sau một đêm mệt mỏi. Khanghốt mấy mảnh vỡ rồi dùng nhíp cẩn thận gắp từng mảnh vụn trong chân cô ra, đổ cảchai oxi già vào đấy trước khi băng bó.
-Để em chở chị đi làm.
Thằng bé rất tận tình đỡ cô vào nhà vệ sinh đểcô đánh răng thay đồ rồi mới chở cô đến công ty.
- Mọi người đừng lo, không cẩn thận thôi, vài ngày nữa là khỏi, chỉ hơibất tiện khi đi lại.
- Sao chị lại không cẩn thận thế này, mà chị khóc cả đêm đấy à?
Chi vừa đỡ cô lại bàn làm việc vừa nhìn vàođôi mắt sưng húp của cô.
- Không phải cả đêm, chắc chỉ vài tiếng thôi.
- Chị với anh Hoàng cãi nhau à? Hai người có phải con nít đâu mà giận hờnkhóc lóc thành thế này chứ.
- Chị và anh ấy chia tay rồi, thôi em ra ngoài làm việc đi, chị muốn ngồimột mình.
Cô nói xong thởdài một hơi cố lấy lại bình tĩnh.
Việc đầu tiên Kiều Lam làm là viết đơn thôi việcgửi đến chủ tịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-em-con-yeu/127946/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.