Hôm nay công ty có buổi họp, họp xong Hoàng phải đi gặpkhách hàng nên Kiều Lam quyết định ghé Angle In Us coffee ăn trưa đồng thời muavề cho mọi người cốc cà phê. Dạo này phòng cô nhiều việc, ai cũng khá vất vả,cô muốn khích lệ họ. Gọi một Green Tea và vài miếng bánh ngọt, tìm được một vịtrí gần cửa sổ thì thấy Thanh Phong ngồi đó. Sài Gòn nói rộng thì đúng là rộngthật, thế mà giữa bao nhiêu quán xá thế này cô lại tình cờ gặp anh. Vì thấy anhđến một mình nên cô quyết định ngồi cùng anh. Phong thấy cô thì hơi giật mình, sauđó lắc đầu cười khổ:- Sài Gòn cũng bé thật đấy, anh thật sự rất sợ gặp lại em.
- Vì sao?
- Nhìn thấy em anh như thấy tội lỗi của mình trong quá khứ, đôi khi anhrất sợ phải đối mặt với điều đó.
- Chuyện đã qua thì nên cho qua đi anh, đó chẳng phải lỗi lầm của ai cả,chỉ là tất cả đều không có duyên với nhau thôi. Nếu sống mà cứ ngoảnh mặt nhìnlại những gì mình đã đi qua thì cuộc sống cũng quá vất vả rồi.
- Em thay đổi thật rồi.
- Em chưa từng nghĩ là mình không thay đổi. Chỉ là người ta chủ độngthay đổi hay bị động mà thôi.
- Nói chuyện với nhà diễn giả đúng là mở mang tầm mắt thật đấy.
- Cám ơn lời khen của anh.
Cả hai cùng cười, có thể trong quá khứ họ từngcó một tình yêu cuồng nhiệt, cũng có nhiều vết thương do cuộc tình ấy gây ra.Nhưng khi những vết sẹo đã mờ nhạt, đoạn tình cảm ấy cũng được cất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-em-con-yeu/127938/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.