Đứng trên con phốTam Bạc nhìn ra dòng sông cùng tên này, Kiều Lam cảm thấy mọi chuyện rồi cũng sẽcó cách giải quyết thôi, người ta chẳng thường nói cách giải quyết vấn đề luônnhiều hơn vấn đề đó sao. Nghĩ nghĩ, cô móc điện thoại ra chủ động gọi cho anh.
- Kiều Lam?!
- Tất nhiên, em đây, chứ anh nghĩ cô nào gọi cho anh chắc.
- Anh không có ý đó, anh mới về tới công ty. Việc bên đó thế nào rồi?
- Nói thật nhé, rối như tơ vò.
Anh nghe thế bật cười rồi hỏi lại.
- Thế đã gỡ hết tơ chưa? Hay là em đi nhầm vào động Bàng Tơ rồi.
- Chắc đi nhầm quá, mà hết là hết thế nào chứ? Anh làm như bài tập toáncủa Seven, 1+1=2 không bằng. Nhưng cũng hòm hòm rồi. Vài ngày nữa là xong.
- Em trưng cầu ý kiến xem có đưa phó giám đốc lên thay thế vị trí ôngHưng được không? Nếu mọi người tán thành, em làm đơn đi gửi lên, anh nói bacho. Có giám đốc nhân sự như em nói chắc là không thành vấn đề.
- Em biết rồi, ngày mai sẽ có kết quả. Thôi em đi ăn trưa đây, không nóichuyện với anh nữa.
- Ừ, anh vào triệu kiến ba chồng em đã.
- Ai là ba chồng em chứ? - Cô hỏi lại nhưng anh đã vội cúp máy. Có lẽanh nói câu này hơi sớm, bởi đường còn dài và hai người có vượt qua được haykhông còn chưa biết.
Cất điện thoạivào giỏ xách, cô đi bộ đến quán lề đường phía trước. Gọi một tô bánh đa cua, ngắmnhìn dòng người tấp nập đi lại trên cầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-em-con-yeu/127935/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.