Remon ôm một cái túi thật to chứa những vật phẩm vừa mới mua xong, toàn là những đồ dùng còn thiếu ờ trong nhà. Cứ thế mà chậm rãi đi lắc lư về nhà…
“A! Sasuke chết tiệt, có gan thì chúng ta đấu tay đôi với nhau.” Âm thanh bùng nổ từ xa xa truyền vào tai tôi. Nhìn về phía trước một chút, một quả đầu màu vàng chói ánh kim rọi vào ngay vào mắt tôi…
Rất quen thuộc … hình như trước kia đã từng gặp qua rồi!! Tôi phải cào bới đến tận da đầu tóc tai, nhưng lại không nhớ ra được cái gì…
Thôi, quên đi! Lười suy nghĩ!
Qua bên kia xem thử bọn họ đang làm cái gì. Thuận tiện hỏi một chút, hôm nay nhiệm vụ của Sasuke khi nào thì kết thúc, có thể giúp tôi khuân vác đồ không. Ở trong lòng tính toán, từng bước một tới gần.
Giữa lúc tôi đang chuẩn bị lên tiếng chào hỏi thì “Bạch!” một tiếng. Một bàn tay khoác lên vai tôi. “U ~ u ~ u ~ Đây không phải là Remon- chan sao! Thật lâu rồi không thấy nha.” Cái đầu màu trắng bạc hiện lên như cây chổi quét qua quét lại, còn cái mặt nạ bảo hộ màu xanh đen thì che khuất hơn phân nửa khuôn mặt, ánh mắt thì đang ở trạng thái trăng non, cầm trong tay là quyển sách “Chiến thuật tung tăng” H, bộ dạng cà lơ phất phơ đứng ở phía sau tôi.
Tôi thật sự không biết nên nói gì… Quay đầu liếc hắn một cái “Làm ơn đi, rõ ràng hai ngày trước vừa mới gặp! Trí nhớ của Kakashi- sama không gặp vấn đề gì chứ!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-em-biet-do-la-anh/210320/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.