Tối nay bầu trời một mảnh đen kịt, ngay cả ánh trăng cũng bị mây đen che khuất… Khắp nơi trên mặt đất không có một chút tia sáng nào.
“Lả tả bá ~~~” Hai hình bóng một trước một sau dùng tốc độ rất nhanh chạy xuyên qua bên trong rừng rậm, tốc độ nhanh đến mức mà mắt thường khó có thể nắm bắt được…
“Ngừng. Chờ một chút đã Sasuke.” Nhận thấy được có chút không thích hợp, tôi dừng bước chân lại.
Sasuke đặt chân dừng lại ở tại bên người tôi. “Như thế nào, Remon” Nghiêng đầu nhìn tôi!
Tôi nâng tay phải, giơ ngón trỏ lên để lên trên miệng, làm động tác tạm thời đừng có lên tiếng.
Tay trái lặng lẽ chỉ chỉ ở phía sau, ý bảo với Sasuke, phía sau có người theo dõi!
Thần sắc Sasuke tối sầm lại, “Bụp” biến mất tại chỗ.
“A…” Ngay sau đó là tiếng kêu thảm thiết của một người, còn có âm thanh rơi xuống đất!
Tôi theo cành cây cao nhảy xuống dưới, đi đến theo dõi tình hình!
Nhìn Sasuke ở phía một bên. “Là Orochimaru phái tới?”
Sasuke gật đầu.
“Hừ!!!” Tôi lạnh lùng cười cười. “Orochimaru có phần cũng quá coi thường chúng ta, chỉ phái một người như vậy đi theo dõi. Bất quá như vậy cũng tốt, kế hoạch của chúng ta sẽ không bị đổ bể!” Remon cầm lấy cổ áo người nọ ở trên mặt đất lên…
Tôi biết Sasuke cũng không thích giết người, cho nên không có giết hắn, chính là chỉ làm cho hắn bị trọng thương, không thể động đậy mà thôi!
Ánh mắt người nọ hung ác trừng lên nhìn tôi, tôi vô lực nhún vai. “Cho dù ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-em-biet-do-la-anh/1214523/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.