Sau hôm đó Chu Mộng công khai đeo đuổi Thiên Tuấn. Ngay cả Thiên Ân trong lúc huấn luyện đều gọi anh là lão Đại, duy chỉ có Chu Mộng là gọi Bạch thiếu gia. Thiên Tuấn hoàn toàn không để ý gì đến đến điều đó, nhưng cả đội bao gồm Từ Anh đều nhìn trong mắt.
"Đã nói là em phải gọi lão Đại không nghe sao?" Chu Hạo thật sự sợ cái tính cố chấp của em gái
" Bạch thiếu gia còn không lên tiếng anh gấp gì chứ" Chu Mộng ngạo mạn
" Anh là tại sao không lên tiếng" Tối hôm đó trên bàn ăn Thiên Ân hỏi anh trai.
"Con cũng phải để anh trai con có người bên cạnh, chẳng lẽ muốn nó ở vậy cả đời à?". Bạch cha không để Thiên Tuấn trả lời mà nói trước.
Ông vừa nói xong, bốn người trên bàn cơm nhìn ông.
" Ta nói có gì không đúng sao? Con bao nhiêu tuổi rồi, em gái con đã có người mình thích, con là anh trai cũng nên xem lại mình đi." Bạch cha giọng không vui ngừng một chút ông lại nói thêm một câu lạnh băng....." Cũng để người có tâm tư không nên có chết tâm đi"
" Con đã nói với Ngài...."
" Ý ta là như vậy. Không cần nói thêm gì nữa." Bạch cha không để Thiên Tuấn và nói hết câu đã cắt ngang, sau đó đi về phòng.
Thiên Ân và Bạch Diễn nhìn ông giận dữ như thế cũng không dám nhiều lời chỉ im lặng ăn cơm.
Thiên Tuấn bực mình buông đũa đi lên phòng Thiên Hạo. Anh nằm lên giường, ôm lấy bộ đồ của em trai từng mặc như đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-duoc-o-phia-sau-anh/1014590/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.