Trở lại với căn cứ Tưởng Hạo
Từ Anh chạy ra khỏi nhà nhà chính, Thiên Ân cũng đi theo kéo cậu lại
"Bảo bối đợi chị...."
" Chị đừng gọi thế nữa lỡ có người nhận ra rồi sao.." Nghe Chị gọi như thế cậu nhìn xung quanh rồi nói
" Chị quên....Đi vào phòng làm việc với chị.."
Cô kéo Cậu vào phòng đóng cửa lại rồi hỏi
" Anh trai không biết ăn nói, người lạnh như tảng băng trôi em đừng để ý đến nhé. Nếu có việc gì thì tâm sự với chị..... " Thiên Ân vuốt đầu cậu dịu dàng nói
" Em biết mà..." Cậu cười với Cô
" Em nói thật với chị đi, giờ tình cảm của em với anh là như thế nào..?"
Cậu lắc đầu không biết nói gì
" Tại sao em có thể nói với Kỳ Anh....mà không thể nói với chị chứ..?" Cô khóc, cô thấy mình thật bất lực
" Em không phải.... Em là.... Em chỉ muốn được ở bên cạnh anh thôi... Em rất sợ ánh mắt của anh..... Trong lòng anh chắc là đã rất ghê tởm em rồi...Em sợ bị anh chán ghét... Sợ bị anh lờ đi.... Em chỉ muốn như bây giờ là được, anh có cuộc sống của anh, em dõi theo anh là đủ rồi..... "
Cậu giải thích rồi như chìm vào mộng mà nói trong tự mãn
" Có cha và chị mà... Chúng ta luôn bên cạnh em.." Cô ôm em trai vào lòng cô nghĩ đêm nay phải gặp Cha để nói chuyện mới được
Cả hai cứ như thế một lúc sau Từ Anh mới nhớ tới một việc nên nói :
"Em có thể nhờ chị một việc không..?"
" Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-duoc-o-phia-sau-anh/1014553/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.