Dịch bởi Maroon
Ta bước tới chính giữa điện, không thể không dừng lại, trong lòng không khỏi có chút lúng túng. Khẽ liếc mắt, nhìn về phía chủ nhân của đêm nay—-Âu Dương Vân.
Khuôn mặt nghiêng hoàn mỹ, chiếc mũi cao thẳng, đôi môi đỏ hồng, lông mi dày rậm. Hắn khoan thai ngã người dựa vào vương tọa, phong thái như tiên nhân, không gì sánh được. Quả nhiên, vẻ đẹp của Vân tiên nhân là tuyệt thế vô song a!
Ta đang dùng mắt ăn đậu hũ non của Vân tiên nhân, đúng lúc Vân tiên nhân quay đầu sang nhìn, hai người chúng ta ánh mắt tương giao, rồi đột nhiên cùng nhau giật mình.
Sâu thẳm như nước hồ, sáng tỏa như trăng rằm, trong trẻo mà vô tình. Ta nhìn hắn, hình như cũng bị ánh mắt sâu thẳm ấy hút vào.
Âu Dương Vân giật mình, là bởi vì hắn không nghĩ tới Thượng Quan Lăng lại có thể lộ liễu “quan sát” hắn như thế.
Chúng ta nhìn nhau, dường như mọi thứ xung quanh đều dừng lại.
Một tiếng thông truyền lanh lảnh, phá tan khoảnh khắc yên tĩnh này.
“Quốc sư đại nhân đến!! ~~ “
Trong nháy mắt, hồn phách của ta quay về thể xác.
Quốc sư Ngôn Quốc? Vô Ngôn sao? Ngay cả hắn cũng tới ư?!
Một người gầy ốm thân mặc bạch y, đẹo một cái mặt nạ trơn màu trắng bạc chỉ để lộ ra hai tròng mắt màu trắng cùng một đôi môi đỏ mọng, mái tóc dài đến thắt lưng được buộc lỏng lẻo bằng một sợi dây màu trắng, hắn đến đứng bên cạnh Âu Dương Vân. Phiêu phiêu tựa tiên phong đạo cốt, khoan thai như liễu trước cơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-co-tien-ta-yeu/178424/quyen-1-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.