Edit: Sunshine | Vivien Levy
Sau một hồi đàm phán cùng Đông Phương Cửu, ta cuối cùng cam kết sau khi hắn đăng cơ hai nước trong vòng mười năm sẽ “Quan hệ hữu nghị”. Haiz…Thế là xong!.
Tên Đông Phương Cửu này thật đáng ngại, khi đàm phán hắn cứ nhìn ta với ánh mắt thật sự làm cho người ta sợ hãi mà, cảm thấy như bị nhìn thấu tâm can vậy! Còn mình thì chỉ thấy mỗi lớp da lông bên ngoài của hắn!
Vì cớ gì ta cuối cùng thị xử vào thế hạ phong a?
Tính cách hắn chỉ có ta hiểu rõ nhất, vì là do ta viết ra mà. Thủ đoạn của hắn tùy trường hợp cụ thể có thể biến tính rất nhiều, nhưng cái duy nhất không hề thay đổi chính là tuyệt đối tàn nhẫn a!
Chẳng lẽ bởi ta quá mềm lòng? _____Vậy cũng tốt. Điều quan trọng là vẫn chưa có chỗ nào cần ta phải “nhẫn tâm”.
Hay là vì chỉ số thông minh của Thượng Quan Lăng quá thấp? Không thể! Hiện tại ta đang dùng bộ não của ta mà.Trừ phi…trừ phi chính ta trí tuệ thiếu minh mẫn???!!!……loại loại……không có khả năng…
Thế rốt cuộc là vì sao?!
Trầm tư…
Suy nghĩ …
“Hô…… hô……hô……”
Trong giấc ngủ.
Giật mình tỉnh dậy đã là giữa đêm. Nhìn ra bóng tối mù mịt, áng chừng khoảng 1, 2 giờ sáng gì đó. Sao lại không thấy có bóng dáng hạ nhân nào a?!
“Tiểu Phúc tử!!” Ta cất giọng gọi.
Chẳng bao lâu liền nghe thấy tiếng chân người chạy chậm tới.
“Công chúa.” Tiểu phúc tử vừa vào cửa liền quỳ xuống, đó dường như là hành động rất đỗi quen thuộc với đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-co-tien-ta-yeu/178419/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.