Khi Hiên Viên Tiêu bước vào vừa vặn trông thấy nữ tử được quấn kín trong bộ áo lông trắng ấm áp đang cười khiến lòng người nhói đau.
Một bữa cơm cực kỳ yên tĩnh, tuy có ba người nhưng không ai chủ động mở miệng nói chuyện, thỉnh thoảng lão Thái hậu lại gắp chút thức ăn chay vào bát Hiên Viên Tiêu, cũng gắp mấy miếng thịt cá bỏ vào trong bát ta.
Dùng bữa trưa xong mất hơn nửa canh giờ.
Sau khi uống cốc trà, ta đứng dậy nói với lão Thái hậu: “Thái hậu ma ma, Lăng nhi xin phép về trước.” Lại quay sang phía Hiên Viên Tiêu, nói: “Ta đi trước đây.”
Đôi mắt vàng nhìn ta chăm chú vài giây, rồi quay đầu đi.
“Đi đi.” Thái hậu lên tiếng.
Ta mỉm cười, xoay người rời đi. Ra đến ngoài điện, ta bước tới chỗ Lộc Hải đang đứng hầu.
“Lộc Hải công công.”
Lộc Hải cung kính chắp tay thi lễ đúng mực với ta: “Lăng chủ tử có chuyện gì dặn dò lão nô?”
Ta cười nhẹ: “Phiền công công chuyển lời giùm ta, hãy nói Thượng Quan Lăng ta ở Trường Lạc cung đợi y bãi giá.”
Lộc Hải hơi ngẩn ra một chút, rồi vội gật đầu: “Vâng, lão nô nhất định chuyển lời đến hoàng thượng.”
Ta cười gật đầu với hắn, sau đó cùng Tiểu Tuyết rời khỏi Từ Ninh cung.
…
Hoàng cung Kim quốc, Trường Lạc cung, Đông Noãn Các.
“Chủ tử ngài đây là?” Tiểu Tuyết kinh hãi, “Chủ tử, ngài vừa mới nói…”
“Ta nói, bảo Thái Y Viện kê thêm mấy món ăn chữa bệnh mang sang đây.” Mỉm cười, “Mau đi đi.”
Tiểu Tuyết rốt cục cũng định thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-co-tien-ta-yeu/1578664/quyen-2-chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.