Edit: DuDu
Chỉnh sửa: Maroon
Ngoài ngự thư phòng, Tiểu Vô Cầu đã đứng chờ từ lâu, vừa nhìn thấy bóng dáng ta lập tức chạy tới.
“Bây giờ tỷ không thể vào.”
“Tại sao?” Ta hỏi.
“Đông Phương Cửu đang ở bên trong.” Tiểu Vô Cầu quai miệng, miễn cưỡng nói ra tên của đồ ngốc kia.
Ta giật mình, lại gật gật đầu, Lưu Minh từ nãy đến giờ vẫn ào ào bám theo vừa nhìn thấy ta định kéo tiểu Vô Cầu toan bước đi, vội vã kêu: “Ma y ngài định đi đâu vậy! Hoàng Thượng đang chờ ngài bên trong!”
Tự nhiên thấy hàm răng hơi ngứa, muốn cắn người, trừng mắt cho lão một cái, ta nói: “Tối qua kẻ hèn ăn lung tung, bụng hơi khó chịu, muốn đi đại tiện.”
Lưu Minh sững người, thừ ra vài giây mới nói: “Vậy ngài đi nhanh về nhanh, không thể để Hoàng Thượng chờ!~”
“Kẻ hèn biết!” Lập tức kéo tiểu Vô Cầu chạy như bay.
“Aizz, tỷ cứ trốn tránh hắn thế này cũng không phải chuyện tốt?”
Ta và tiểu Vô Cầu ngồi bên khóm hoa trong ngự hoa viên hổn hển nói.
“Hết cách rồi, hắn từng gặp sư phụ ngươi, gặp hàng giả là ta không lộ mới lạ.”
Tiểu Vô Cầu chớp chớp đôi mắt, đột nhiên cười hỏi: “Chẳng lẽ tỷ không muốn cho hắn biết tỷ chưa……” Lông mày chợt nhíu lại, cười cợt nhả, “Không phải tỷ thích hắn sao?”
Khinh bỉ nhìn tiểu Vô Cầu, ta quát: “Ai nói với ngươi ta gì đó hắn? Đừng nghe kẻ khác đặt điều!”
“Sư phụ nói tỷ sẽ gả cho hắn, nếu tỷ không thích thì tại sao phải gả cho hắn?” Đôi mắt Tiểu Vô Cầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-co-tien-ta-yeu/1578634/quyen-2-chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.