Edit: carmen
Chỉnh sửa: Maroon
Những người còn lại trong nhà trúc lẳng lặng đứng im tại vị trí của mình.
Đông Phương Cửu nghiêm mặt, chậm rãi xoay người, ra lệnh, nói: “Y Y, Bạch U đi theo Lăng nhi, đừng để nàng phát hiện.”
“Dạ!” Hai người đồng thanh trả lời, một vàng, một đen, hai bóng dáng trong nháy mắt biến mất khỏi nhà trúc.
“Thật sự không thể giải?” Đông Phương Cửu định thần nhìn về phía「 Yến Tứ Phương đang tự rót tự uống vẻ mặt không chút bi thương, hỏi. Không ngờ rằng, lần thứ hai mở miệng hỏi, hắn phải tập trung nhiều khí lực mới có lại dũng khí.
Yến Tứ Phương căn bản không ngước nhìn, ánh mắt vẫn chăm chăm vào chén ngọc lưu ly, thản nhiên hỏi câu: “Sư muội, muội nói đi?”
Nghe vậy, hai hàng lông mày Khanh Trần chau lại, nhìn thoáng qua Đông Phương Cửu, bình tĩnh trả lời: “Y thuật của Khanh Trần còn kém xa sư huynh.”
“Ha ha!” Yến Tứ Phương cười vang, “Nhưng sư muội dụng độc và chế cổ so với ta còn lợi hại gấp trăm lần ấy chứ.” Ngừng một lát, lại nói, “Đừng nói với ta sư muội cũng không biết ‘Đồng Quy’ không thể giải?”
“Sư huynh……” Khanh Trần vốn cũng là một nữ tử rất miệng lưỡi, nhưng đối mặt với Yến Tứ Phương khí thế hùng hổ doạ người, trong lúc nhất thời cũng không biết giải thích như thế nào, hai gò má có chút hồng.
Đông Phương Cửu liếc mắt một cái, Khanh Trần liền ngậm miệng, hắn nhanh nhẹn bước đến bên cạnh Yến Tứ Phương ngồi xuống, khôi phục thần sắc như cũ, nhẹ giọng nói: “Ma y và Khanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-co-tien-ta-yeu/1578573/quyen-1-chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.