(Edit: Sunshine | Vivien Levy)
Nguồn: Blog Sunshine | Vivien Levy trên WordPress
Ngọc quốc, Sở Dật các.
Thượng Quan Thiên phất tay, ngự y đang quỳ trên mặt đất liền đứng dậy đáp lời: “Bẩm Ngọc đế, Quận chúa Sở Sở……”
“Thế nào?” Thượng Quan Thiên có chút nôn nóng thúc giục hỏi.
“Thứ cho lão thần nói thẳng, Quận chúa Sở Sở cũng không cần phải lo ngại nhiều.” Ngự y vừa đưa mắt hướng tới người đang nằm trên giường vẫn hôn mê bất tỉnh như cũ lại cũng biết những lời nói của mình không phải dựa trên sách vở, mà là dựa vào kinh nghiệm ba mươi năm theo ngành y của chính bản thân, hắn quả thực tìm không ra Thượng Quan Sở Sở là vì sao mà hôn mê bất tỉnh như vậy.
“To gan!” Thượng Quan Thiên giận dữ đứng lên, mở miệng chất vấn: “Ngự y Kim quốc các ngươi đều chẩn đoán bệnh như thế sao? Ngay cả trẫm cũng có thể nhìn ra tính mệnh Sở Sở đã sắp lâm nguy rồi, vậy mà ngươi –” Bích mâu Thượng Quan Thiên nhìn quét một lượt lão ngự y vừa nói cùng tám vị ngự y Kim quốc khác, ánh mắt băng lãnh mang theo phong thái vương giả,“Các ngươi lại nói với trẫm nàng không đáng lo ngại?!” Thượng Quan Thiên dừng chốc lát, lại tiếp tục nói một cách lạnh lùng: “Rốt cục là Kim quốc các ngươi không để trẫm vào mắt, hay là các ngươi không xem trẫm ra gì?!”
Từ tám vị Kim quốc cho tới lão ngự y đều nhao nhao quỳ xuống, cùng đồng thanh đáp: “Chúng thần không dám –” Mặc dù sự uy nghiêm của Thượng Quan Thiên so với Hiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-co-tien-ta-yeu/1578556/quyen-1-chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.