*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dịch: DuDu
Biên tập: Maroon
Địch tiến ta lui…… Ân? Cái gì mềm vậy?! Nhìn lại, thiếu chút nữa hồn phi phách tán!
“Ai…… Thực xin lỗi a!” Mồm nói vậy nhưng chân ta đã đạp vào chân Hiên Viên Tiêu mất rồi, nhìn đôi mắt vàng kim chớp động dị quang, trái tim ta trở nên buốt giá, sống lưng thật lạnh a! Tên gia hỏa này đứng sau lưng ta từ khi nào vậy?! (DuDu: Đây gọi là sán
“Hừ……” Hiên Viên Tiêu lạnh lùng nhìn Thượng Quan Lăng.
“Ta nói xin lỗi rồi mà!” Ngươi… có báo thù không vậy, không phải chỉ là đạp ngươi một cước thôi sao? Một cước yếu xìu, cũng không què cẳng được mà?!
“Tiểu Lăng nhi của ta, xem ra nàng thật sự chán ghét Hiên Viên huynh mà. Ha ha.” Họ Đông Phương Cửu đến cạnh Thượng Quan Lăng cười tủm tỉm nói, ánh mắt “Lơ đãng” liếc ra phía sau ta……
Đông Phương Cửu nhìn gì vậy?! Ta cúi đầu xuống…… Trời ạ!
“A! Thực xin lỗi! Thực xin lỗi!” Ta vội vã bỏ chân ra. Thì ra vừa rồi chân ta không rời khỏi nơi “mềm mại” kia……
Cùng lúc đó, Vô Ngôn cũng đã cười nhạt tiến đến đằng sau Thượng Quan Lăng.
“Công chúa.” Vô Ngôn nhẹ giọng gọi.
“Ân? Ách……” Hít sâu một ngụm khí lạnh. Ta đã nói Vô Ngôn ngươi lúc đeo mặt nạ đừng có đến gần ta vậy mà, muốn hù chết ai a!
“Công chúa.”
“Vô Ngôn quốc sư, có gì phân phó a?” Tiếp tục lui về phía sau.
Vô Ngôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-co-tien-ta-yeu/1578535/quyen-1-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.