Thời tiết mùa thu mát mẻ làm tâm tình con người cũng trở nên dễ chịu khác thường. Mặc dù là buổi tối nhưng đường phố vẫn tấp nập người qua kẻ lại, ai ai cũng vui tươi trong bộ quần áo xinh đẹp, chỉ có một người duy nhất che chắn kín mít đến mức một chút da thịt cũng không lộ ra ngoài.
Hàm Vũ Thường nhìn trước ngó sau một lúc, thấy không có ai để ý đến mình mới thở phào một hơi nhẹ nhõm, cô ta nhanh chóng đi vào phía trong trung tâm thương mại. Khoảng chừng 10 phút sau đi ra thì đã trở thành một con người hoàn toàn khác hẳn. Chiếc váy dài chấm đất khiến cho Hàm Vũ Thường mang vẻ dịu dàng nữ tính, thu hút rất nhiều sự chú ý của mọi người đi đường. Thế nhưng ít ai thấy được khuôn cô ta mặt nóng bừng, ánh mắt lấp lém không dám nhìn xung quanh, chỉ một đường đi thẳng ra xe của mình.
Khi Lam Hàm về đến nhà đã hơn 9 giờ, thành phố đang có dự án mở rộng khai phá khu vực phía Nam, là thị trưởng anh luôn phải đích thân kiểm tra mọi thứ, công việc vô cùng bận rộn.
Đèn đóm trong nhà tối om, anh chán nản nhấn công tắc ngay cửa ra vào, chỉ chốc lát sau cả căn nhà bừng lên thứ ánh sáng lạnh lẽo khiến người ta chán ghét. Anh nheo nheo mắt một lúc mới quen được ánh sáng đột ngột đó, nhưng chỉ một lúc sau đã đưa tay tắt phụt mọi thứ. Màn đêm buông dài khắp thành phố, căn nhà này cũng tối đen như mực.
Anh ngồi một mình trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-co-em/182528/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.