Đinh Nam quay lại phòng ngủ, cầm dép đi trong nhà mang ra cho Hạ Yên, ai ngờ cảnh tượng trước mắt làm anh hết hồn.
Cô gái kia dùng hai tay khệ nệ mang hết chai sữa này đến chai sữa khác để lên bàn, gương mặt bừng bừng khí thế, kiểu như không uống hết chúng thì cô không là Hạ Yên nữa.
“Em đừng trẻ con như vậy nữa được không”.
Đinh Nam muốn để mặc kệ cô, thế nhưng cô bé này bản tính nóng nảy, e rằng sẽ thật sự uống hết chỗ sữa kia mất thôi, anh không nhịn được phải can ngăn.
Hạ Yên nhìn anh tức tối.
Cô vẫn mang sữa đặt hết lên bàn, chẳng thèm ngó ngàng gì đến anh.
Đinh Nam ngồi xuống bên cạnh cô, Hạ Yên vẫn dùng sức mở nắp chai, anh khẽ nâng bàn chân cô lên, chân cô nhỏ xíu, trắng nõn rất đáng yêu.
Hạ Yên lặng yên nhìn anh mang dép đi ở nhà vào chân mình, động tác vặn nắp chai của cô bỗng chốc dừng lại.
“Em tưởng anh không thèm quan tâm em nữa rồi”.
Tiếng của cô nhỏ xíu, nhưng Đinh Nam ngồi ngay bên cạnh nên vẫn có thể nghe thấy được.
Anh với tay lấy đồ cột tóc trên bàn trà, vén mái tóc rối bời của cô lên, bàn tay nam giới to lớn thô kệch nhưng lại cố gắng vuốt vuốt mái tóc cô vào nếp gọn gàng.
“Anh không quan tâm em thì quan tâm ai chứ, sau này dù có chuyện gì cũng phải chú ý đến bản thân mình. Em từ nhỏ đã hay ốm vặt, nếu không cẩn thận một chút thì sẽ phải vào bệnh viện đấy”.
Anh nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-co-em/182522/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.