Lúc Hạ Yên tỉnh lại thì đã nửa đêm.
Cô vừa mệt vừa đói nên ngủ thiếp đi lúc nào không biết, chỉ nhớ là Đinh Nam đưa cô về nhà, cho cô ăn rồi ép buộc cô đi ngủ.
“Dậy rồi sao”.
Hạ Yên nhìn Đinh Nam kề sát mặt mình mà ánh mắt nhìn ngang nhìn dọc, không dám đối diện với anh.
“Sao anh không đánh thức em dậy”.
Đinh Nam biết cô đang ngại nên cố ý sát lại gần cô hơn.
“Sao anh phải đánh thức em dậy”.
Hơi thở của anh phả vào cổ Hạ Yên, khuôn mặt cô nhanh chóng đỏ ửng.
Cô hơi lúng túng, rất lâu rồi bọn họ không thân mật như vậy. Chỉ vừa mới làm lành đã ngủ cùng giường với nhau rồi, mặc dù là ngủ một cách trong sáng thì cô vẫn thấy quá nhanh rồi.
Hạ Yên muốn ngồi dậy, nhưng cố gắng mấy cũng không thoát được khỏi vòng tay anh. Cô khẽ mắng:
“Buông em ra, anh làm gì thế hả”.
Đinh Nam chẳng mấy khi được ôm người đẹp trong lòng, mặt dày xem như không nghe thấy.
Hạ Yên đánh đánh tay anh. Anh định giả điếc hả.
Đinh Nam càng ôm cô chặt hơn, dùng cả hai chân và hai tay để giữ chặt cô trong lòng mình.
Hạ Yên nghiêm mặt nhìn anh. Còn không mau buông cô ra hả.
Đinh Nam hiên ngang nhìn cô, dường như chẳng bận tâm đến chút giận hờn vu vơ của cô bạn gái nhỏ. Cuối cùng cô cũng quay trở lại bên anh rồi, có là thằng ngu mới để cho cô đi vào lúc này.
“Ngủ cùng anh một lát nữa đi”.
Hạ Yên cảm thấy trái tim mình run
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-co-em/1519239/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.