Hôm nay Hạ Yên xuất viện, trời cao nắng đẹp, cũng không còn lạnh cắt da cắt thịt như những ngày trước nữa. Cô giúp việc đã sắp xếp đồ đạc từ sớm, thủ tục cũng đã hoàn tất, ba và chị gái cũng đến đón cô.
Tài xế mở cửa xe cho Hạ Yên, cô nhìn trái ngó phải cũng không thấy Đinh Nam đâu. Tâm trạng phút chốc trở nên bực bội:
“Sao Đinh Nam không đến vậy ba”.
Biết tính con gái mình, Hạ Lập Quần phân trần giúp Đinh Nam:
“Công việc của nó bận rộn, con cũng đừng bắt bẻ quá”.
“Con nào dám”. Hạ Yên nói mát mẻ.
Cô viện cớ còn mệt nên nhắm mắt dưỡng thần, không muốn nói tiếp chủ đề kia nữa. Từ hôm cô tỉnh lại, chỉ thỉnh thoảng mới gặp được Đinh Nam. Cả một ngày cô nằm trong bệnh viện buồn muốn chết, thế mà anh mấy ngày mới đến nhìn mặt cô một lần, mà đến cũng chưa ngồi ấm chỗ đã vội vã đi ngay. Hạ Yên mới đầu giận dỗi không thèm nhìn mặt anh nữa, nhưng từ từ cô lại cảm thấy có điều gì đó không đúng.
Từ khi lên xe Hạ Vũ Thường đã không dám nhìn thẳng vào mắt Hạ Yên, cô ngồi bên ghế phụ, khẽ liếc mắt nhìn em gái mình đang ngủ ở phía sau. Cả xe không ai dám lên tiếng, mặc dù là ngày vui nhưng khuôn mặt của cả Hạ Lập Quần và Hạ Vũ Thường đều rất nặng nề.
Xe rất nhanh đã chạy đến biệt thự Hạ gia. Người làm đã chờ ở đây từ sớm, thấy Hạ Yên về liền vội vàng lên tiếng chào hỏi.
Có người đỡ Hạ Yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-co-em/1519230/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.