Cả phòng khách lúc này chỉ còn lại Lam Hàm và Hạ Vũ Thường.
“Cô liệu mà nói chuyện với gia đình mình đi, còn chuyện bên này tôi sẽ lo liệu”.
Lam Hàm trước khi đi còn không quên dặn dò Hạ Vũ Thường một câu.
“Tôi biết rồi”.
Khá hài lòng với vẻ nghe lời này của cô, Lam Hàm định rời khỏi thì Hạ Vũ Thường nói với theo.
“Nhưng có một số chuyện tôi không thể nói được với ba mình, anh biết đấy, ông ấy khá cố chấp”.
Lam Hàm không nói gì mà chỉ trầm ngâm nhìn nét mặt lo lắng của Hạ Vũ Thường, dường như đang xác nhận xem cô ta nói thật hay nói dối.
“Nếu cô cảm thấy khó khăn quá thì chúng ta đổi vị trí cho nhau nhé. Cô thuyết phục mọi người nhà tôi, tôi nhất định sẽ cho ba và em gái cô một câu trả lời hài lòng”.
Hạ Vũ Thường căm ghét nhìn Lam Hàm, nhưng vẫn cố gắng kiềm chế âm lượng giọng nói của mình, chỉ sợ bị người khác nghe thấy cuộc đối thoại của bọn họ.
“Anh đừng quá đáng”.
Lam Hàm cười khẩy nhìn Hạ Vũ Thường:
“Tôi quá đáng sao. Đừng quên ban đầu tôi đã đề nghị chúng ta ly hôn êm đẹp, là ai than khóc với người nhà mình, dùng mọi thủ đoạn để Hạ Yên phải ra mặt nói chuyện thay cô. Hạ Vũ Thường, con người cô ích kỷ như vậy, chẳng lẽ không cho phép tôi có chút quá đáng nhỏ nhoi này hay sao”.
Nói xong anh đi thẳng ra cửa, dáng vẻ vẫn điềm nhiên như lúc đến, giống như mọi chuyện chưa từng xảy ra.
Hạ Vũ Thường chờ Lam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-co-em/1519208/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.