Hạ Vũ Thường chạy về đến nhà thì đã hơn 9 giờ tối. Jack dây dưa không chịu để cô về, đang lúc ý loạn tình mê khiến cô quên hết mọi thứ, đến khi nhớ đến cuộc hẹn với mẹ chồng thì đã quá muộn rồi. Trên đường đi cô không ngừng gọi điện về nhà, nhưng điện thoại bàn không ai bắt máy, di động của bà Từ cũng không mở. Tâm trạng lo lắng bất an, cô sợ sệt tìm chìa khóa mở cửa vào nhà.
Cả phòng khách mở đèn sáng trưng, không thấy bóng dáng bà Từ Mục Chi đâu cả, chỉ có một mình Lam Hàm điềm nhiên ngồi xem tài liệu trên sofa.
Nghe thấy tiếng mở cửa, Lam Hàm ngẩng mặt lên nhìn Hạ Vũ Thường, đem hết biểu tình lo sợ của cô ta thu vào mắt. Thế nhưng anh lại không hề cảm thấy tức giận về chuyện ngày hôm nay. Anh vừa đi làm về đã thấy mẹ ngồi sẵn ở nhà đợi mình, chưa kịp để anh mở lời bà đã lên lớp giáo dục anh một bài về việc giữ gìn hạnh phúc gia đình, về trách nhiệm của người chồng, sẵn tiện bóng gió về việc để vợ mình cả ngày ở ngoài đường mà người làm chồng như anh cũng không thèm đoái hoài gì cả. Lam Hàm chịu đựng mẹ mình nói một lúc lâu, sau đó hết lòng trấn an để bà chịu ra về trước. Giải quyết xong đâu đó, anh bình tĩnh lấy công văn ra đọc, sẵn tiện chờ người được gọi là vợ của mình về.
Hạ Vũ Thường giật thót mình khi thấy Lam Hàm đợi sẵn mình ở phòng khách. Theo trí nhớ của cô thì kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-co-em/1519202/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.