Hạ Yên lầm lũi đi theo Lam Hàm ra xe, trong nhà có thể mất mặt, nhưng tuyệt đối phải giữ thể diện khi ra đường, thế nên dù không muốn cô vẫn theo anh rể mình lên xe.
“Hôm nay anh có việc ở trường em sao”. Hạ Yên vụng về gợi chuyện.
“Ừ”. Lam Ham khẽ trả lời một tiếng.
Tự nhiên thấy nhiệt độ giảm xuống mấy độ, Hạ Yên xoa xoa mũi mình rồi đành im lặng đếm thời gian, nói chuyện với nhân vật cấp cao như anh ta đúng là tốn tế bào não mà.
Lam Ham nhận thấy được vẻ lúng túng của Hạ Yên nhưng cũng không biết phải làm thế nào. Anh vốn thích yên tĩnh một mình, càng không quen chung đụng với người khác, mặc dù cô là em vợ của anh thì cũng chẳng khá hơn là bao.
“Anh có quen với cô giáo Lý sao”. Hạ Yên không nhịn được tò mò hỏi, lúc nãy ánh mắt bà cô kia nhìn cô như thù địch, nói hai người bọn họ không có liên quan gì thì ai tin chứ.
“Em nói đến ai vậy”. Lam Hàm vẫn nhàn nhạt trả lời, nhanh gọn đúng trọng tâm nhưng lại quá khô khan.
Hạ Yên vẫn chưa từ bỏ tính tò mò, kiên trì hỏi tiếp.
“Cô giáo Lý, là người lúc nãy cùng với hiệu trưởng đón tiếp anh đấy”.
“Có chút ấn tượng, hôm nay là lần đầu tiên anh gặp cô ấy”.
Hạ Yên gật gù tỏ vẻ như đã hiểu, nhưng đầu óc vẫn còn mơ hồ không rõ.
“Có chuyện gì sao”. Lam Hàm hiếm khi thấy cô hứng thú về một người như vậy nên cũng muốn hỏi thêm.
“Dạ, cũng không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-co-em/1519197/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.