Hạ Yên an ổn nằm trên lưng Đinh Nam, hai mắt lim dim muốn ngủ, trong lòng yên tâm là mình có thể về kịp lúc, không bị ba quở trách.
Hạ Yên cao 1m68, nặng 50 ký, không phải kiểu người mình hạc xương mai nhưng cũng không được xem là mập, thế nhưng lúc nào cô cũng phải chú ý kiểm soát cân nặng của mình. Con gái luôn xem trọng ngoại hình là chuyện bình thường, nhưng một nguyên nhân không kém phần quan trọng đó là cô sợ bản thân mập quá, Đinh Nam sẽ không cõng nổi. Mỗi lần chạy bộ đều là anh chạy cõng cô về nhà, cô càng mập thì anh sẽ mệt hơn, chạy bộ thì cô chạy không nổi, thế nên đành cắn răng giảm cân thôi.
Khi hai người về đến biệt thự Hạ gia, chưa kịp đợi Đinh Nam dừng lại Hạ Yên đã vội vàng từ lưng anh nhảy xuống, nếu không nhanh bị người khác nhìn thấy thì nguy to. Nhìn mồ hôi chảy thành từng dòng trên mặt Đinh Nam, cô vừa thương vừa xót, định lấy khăn tay lau giúp anh. Tay vừa đưa ra, cô chợt nhìn thấy Lam Hàm đang ở phía xa nhìn bọn họ, Hạ Yên bèn rụt tay lại.
Sao anh ta đứng ở kia làm gì chứ, không lẽ đã nhìn thấy Đinh Nam cõng cô về rồi sao. Hạ Yên trong lòng lo lắng không yên, cũng không dám đi gần Đinh Nam nữa, cố ý đi trước tạo khoảng cách với anh.
Trái ngược với Hạ Yên lo được lo mất, Đinh Nam xem như không có chuyện gì, hai mắt anh hơi nheo lại, thản nhiên nhìn Lam Hàm đang đứng ở phía xa đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-co-em/1519195/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.