Đưa cô trở về nhà, đợi cô thay bộ quần áo mới, anh đưa cô đi la cà khắp nơi. Thành phố Đông Hoa này rất lớn, đi cả ba ngày ba đêm cũng chưa chắc đã đi hết một vòng.
"Đợi sau này lớn hơn một chút, anh sẽ đưa em đi hết cả thành phố này."
"Là anh nói đó nha. Nói rồi thì không được nuốt lời."
"Ừm! Tuyệt đối không nuốt lời."
Dừng lại trước một cửa tiệm chụp ảnh lưu niệm, anh quay sang nhìn cô.
"Chúng ta chụp ảnh đi."
"Được!"
Nắm tay nhau đi vào tiệm chụp ảnh, hai người đứng cạnh nhau, cô tựa đầu vào vai anh, hai người cùng mỉm cười thật hạnh phúc. Cầm tấm ảnh trên tay, Tố Linh cảm thấy vui vẻ vô cùng. Cô quay sang nhìn anh, đôi mắt tinh nghịch khiến cho lòng ai kia bỗng dưng bồi hồi xao xuyến.
"Thiên Vũ, sau này chúng ta chụp nhiều ảnh hơn được không?"
"Chỉ cần em thích."
"Thật không?"
"Thật!"
Cô khoác tay anh, hai người sánh bước bên nhau thật đẹp đôi.
Bầu trời cũng dần tắt nắng. Hoàng hôn vùi mình xuống biển lặng để nhường chỗ cho màn đêm. Vài ánh sao mai đã le lói trên bầu trời, anh đưa cô đến trước cổng nhà, hai người lại ngậm ngùi chẳng muốn nói lời tạm biệt.
"Em vào nhà đi!"
"Ừm... Anh đi cẩn thận."
"Anh biết rồi."
"Thiên Vũ!!!"
Bóng người cao lớn xoay lưng bước đi thì bỗng dưng đứng lại. Anh vừa xoay lại thì dáng người nhỏ nhắn của cô đã nhào tới sà vào lòng anh. Hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-can-anh-binh-an/2657459/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.