EDIT BY CHERYL CHEN
“Em sẽ chăm sóc cậu ta cả đời?”
“Bằng tất cả những gì em có.”
“Chúc em hạnh phúc.”
“Tôi cảnh cáo cô, đừng lén gặp con tôi sau lưng tôi, tôi mà bắt gặp thì không chỉ giải quyết bằng xô nước như năm đó đâu!”
“Ầm.” Tiếng cửa chống trộm đóng sầm lại làm cô sợ đến mức lùi về sau.
Sự chán ghét, oán hận truyền tới từ phía sau cánh cửa, giống như một tường thành vĩnh viễn không có cách nào phá huỷ.
Cô không trốn tránh sự căm hận này, đã thành thói quen rồi.
Lương Mỹ Nhân thất thần đứng một hồi, vừa quay người lại, giày cao gót dưới chân chệch đi, mắt cá chân đau đớn, cô cúi xuống xoa xoa, khập khễnh xuống tầng.
Bên ngoài đang mưa, giữa trưa đáng lẽ nên nắng to giờ lại u ám như sẩm tối.
Lương Mỹ Nhân che dù, mưa to cùng cơn gió xối xả, làm ướt quần áo cô, lạnh quá.
Một chiếc xe quen thuộc từ đằng xa lái đến, Lương Mỹ Nhân nhìn thấy lập tức che thấp ô xuống khuất mặt mình.
Cả thế giới bị tiếng mưa rơi xâm chiếm, cô cúi đầu, im lặng đợi chiếc xe kia đi qua.
Nhưng chiếc xe kia ngược gió ngừng lại.
“Sầm,” tiếng cửa xe mở ra.
Lương Mỹ Nhân giơ dù cao hơn, lúng túng nhìn về phía người đang ngồi im lặng trong xe.
“Đừng cố che, anh nhận ra em từ lâu rồi.” Lục Quốc Bảo thu mắt, hút thuốc, không bảo cô đi lên, chỉ mở cửa như thế.
Sau khi hai người li dị, không ngờ lại trùng hợp gặp lại trên đường.
Mưa càng ngày càng lớn, bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-bang-tam-o-cung-nhau/1847164/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.