EDIT BY CHERYL CHEN
“Bởi vì anh không biết mình còn gì có thể cho em...”
Khi Lương Mỹ Nhân đến bệnh viện, tóc ngắn đi một chút, tóc đen tầm ngang vai, trang điểm nền nã. Hình như từ khi Diêu Tinh Thần vào Lục gia chưa từng thấy cô trang điểm, hai mắt rất to, cằm nhọn, na ná Trương Hâm Nghệ.
Khi cô đẩy cửa bước vào, Trì Mục đã ngồi trong phòng bệnh, đang đặt một tay sau lưng, tay kia chạm vào nút gọi khẩn cấp ở đầu giường, phân vân có nên ấn không.
“Anh Trì Mục,” Diêu Tinh Thần đi tới kéo ta anh: “Đừng nhấn nút đó. Anh mà nhấn sẽ có rất nhiều bác sĩ đến.”
Lục Lập Phong chống hai tay ở thành cửa sổ, miệng ngậm một điếu thuốc chưa châm, nhìn Diêu Tinh Thần không chớp mắt.
“Rất rất nhiều bác sĩ á?” Tay Trì Mục khựng lại, ngây ngốc nói: “Đến để tiêm anh à?”
Lương Mỹ Nhân đứng ở cửa, nhìn bóng lưng Trì Mục, hai mắt ánh lên, cô siết chặt túi, khẽ cười.
Diêu Tinh Thần mỉm cười: “Đâu phải đâu, đến tiêm em mới đúng.”
Trì Mục lạnh nhạt quay đi, đặt tay lên nút.
Diêu Tinh Thần quay đầu nhìn Lương Mỹ Nhân, nói: “Chị vào ngồi đi, đừng đứng ở cửa.”
Lương Mỹ Nhân vào phòng, đặt quà cho Diêu Tinh Thần lên bàn.
Diêu Tinh Thần nói: “IQ của Trì Mục chỉ như đứa trẻ 5, 6 tuổi. Anh ấy thích mấy nút bấm, mỗi lần đi thang máy, em đều hỏi ngừoi khác muốn đi tầng mấy để anh ấy bấm.”
Lương Mỹ Nhân cúi đầu: “Ừ…”
Diêu Tinh Thần nhìn đống đồ mang tới, hỏi: “Chị mua táo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-bang-tam-o-cung-nhau/1847159/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.