Anh mở to mắt nhìn Sương Hàn, nhịp tim tăng mạnh, lòng rộn ràng. Khóe môi bất giác cong hiện ý cười, năm sau rồi lại năm sau nữa, vậy là cô đã chấp nhận Đình Xuyên, anh mỉm cười, vuốt vuốt tấm lưng Sương Hàn giống như đang dỗ dành. Thanh âm trầm ấm vang lên.
"Được, anh nguyện ý cùng Ôn Sương Hàn, năm sau rồi năm sau nữa nữa, chúng ta sẽ ngắm pháo hoa cùng nhau."
Lời nói rất đơn giản, nhưng lại được nói ra bằng tất cả chân thành của Đình Xuyên, tia sáng ánh xanh cuối cùng trên bầu trời tan ra rồi vỡ vụn, cô cúi mặt. Giọt lệ nơi đáy mắt thật sự không thể kiềm lại, Sương Hàn thật sự vẫn chưa hoàn toàn sẵn sàng, nhưng cô muốn chấp nhận người này, muốn nghe theo cảm xúc của mình một lần nữa.
Anh ôm Sương Hàn vào lòng, kiên nhẫn chờ đợi cô, dịu dàng vuốt ve lưng dỗ dành người con gái trong lòng mình.
Pháo hoa kéo dài khoảng 3 phút rưỡi kết thúc.
Đây chỉ là màn pháo hoa kỉ niệm 50 năm của công viên Nam Đô, thời gian lại đếm ngược để bắn pháo hoa đón năm mới. Vài tiếng nữa thôi, mọi người sẽ cùng tạm biệt năm cũ, nhưng màn pháo hoa kế tiếp bắn vào 00 giờ, Sương Hàn bình thường khi ở cạnh Đình Xuyên đều ngủ sớm, anh sợ cô thức không nổi, cố quá lại không tốt, pháo hoa cũng đã xem, đám đông tụ tập dần tản ra, có vài người đi qua chú ý tới Đình Xuyên và cô.
Sương Hàn vùi mặt vào lòng anh.
Cô biết, mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-bac-quan-lay-anh-trang/3747349/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.