Cô nhìn thấy dáng vẻ này, ngay tức khắc liền dừng lại, giọng gấp gáp mang
theo lo lắng: "Anh có sao không? Chúng ta ra ngoài nhé!" ooo
Sương Hàn giơ tay ra hiệu, nói muốn rời. Đình Xuyên đứng dậy, rời khỏi ghế, cô chủ động muốn đỡ anh, Đình Xuyên lại không từ chồi, lòng anh tựa hồ như rộn ràng lên một chút.
Rời khỏi trò chơi.
Đình Xuyên ngồi trên ghế đá, Sương Hàn đứng ngay bên cạnh anh, gần hơn
một chút. Thanh âm mềm mại như lụa vang lên, truyền đến bên tai người đối diện:
"Chúng ta cùng về nhà nhé."
Cô dừng lại một chút, khóe môi cong cong:
"Làm mất mũ rồi, có lẽ là ở nhà ma kia"
Sương Hàn vươn tay, nói: "Để em giúp anh cởi bộ râu giả này ra.
Đình Xuyên hơi ngẩng mặt, để cô giúp mình, không nói gì nhưng không hề cự tuyệt, hành động chính là lời đồng ý. Sương Hàn vừa cởi xong, anh liền lên tiếng:
"Một chút nữa, chúng ta ở lại thêm một chút nữa đi... tối ở đây sẽ có bắn pháo hoa, trên bảng người ta thông báo, tôi muốn xem. Cô muốn không?"
Nếu cô không thích, Đình Xuyên sẽ cùng Sương Hàn về nhà, anh muốn xem pháo hoa, nhưng mà là xem cùng cô. Sương Hàn hơi cúi người, khoảng cách không gần không xa, thế mà lại khiến trái tim anh đập mạnh, cô gật đầu nói:
"Em muốn xem cùng anh, nên sẽ ở lại."
Sương Hàn muốn xem pháo hoa là thật, muốn xem cùng Đình Xuyên cũng là thật, không hề giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-bac-quan-lay-anh-trang/3730514/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.