Anh dùng chân đẩy cửa, phòng ngủ được sắp xếp ở ngay tầng một. Sương Hàn được Đình Xuyên đặt lên giường, anh kéo lấy chăn ấm, chùm lên cô. Vậy là hết việc, nhanh chóng rời khỏi phòng ngủ, Đình Xuyên đi xuống phòng bếp.
Anh chú tâm đun nước trên bếp, muốn pha một ly cafe.
Nam Thời đứng từ trên phòng, nhìn qua ô cửa kính thấy xe của Đình Xuyên thì liền vội vàng đi xuống, cậu ló đầu qua phòng khách, phòng ăn, rồi cuối cùng tới phòng bếp. Nam Thời đứng lại, chỉ nhìn thấy mình cậu thì có chút tò mò.
Lên tiếng: "Cậu nhỏ vừa về ạ."
Đình Xuyên không giật mình, anh đứng đây từ xa cũng có thể nghe thấy tiếng bước chân vội vàng của Nam Thời. Vừa nhấc lấy ấm siêu tốc vừa trả lời:
"Ừ, cậu vừa về."
Cậu nhìn Đình Xuyên, ngó qua ngó lại, đảo mắt xung quanh, có chút thắc mắc:
"Mợ có về cùng cậu luôn không cậu?"
Anh đổ nước nóng vào ấm, chậm rãi nhắc nhở:
"Có, mợ về cùng cậu, mợ đang ngủ nên yên lặng một chút. Nghe chưa?"
Nam Thời nhìn Đình Xuyên, vẻ mặt đăm chiêu, hỏi:
"Sao nhìn cậu có vẻ quan tâm mợ thế? Cậu cẩn thận, mợ cũng chưa biết tốt xấu ra sao, mà đã là người nhà Ôn gia, có mấy ai tốt đẹp được."
Anh vươn tay, với lấy cốc thủy tinh trên kệ tủ, trầm ổn nói:
"Cậu biết chứ, nhưng cũng có người này người kia, không nên đánh đồng."
Cậu nhìn Đình Xuyên, chỉ gật đầu một cái, ngoan ngoãn đáp:
"Cháu biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-bac-quan-lay-anh-trang/3618109/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.