Đây là có ý muốn trốn tránh vợ mình?
Hôm nay vẫn như thường lệ, Sương Hàn ngồi ăn tối cùng Phó Tuyên, cô nàng vẫn cứ kiệm lời như vậy, chỉ là mọi cử chỉ hành động đã thoải mái hơn.
Sương Hàn sau khi ăn xong, liền lui tới thư phòng, thả mình trong đống sách khoảng ba tiếng mới chịu trở về phòng nghỉ. Nghĩ rằng nay lại một thân một mình mà ngủ, ai ngờ khi cánh cửa vừa được mở ra, trước mắt cô chính là Phó Đình Xuyên.
Anh chỉ mặc áo choàng tắm sắc trắng, tóc đen vẫn còn ẩm ướt, áo choàng thắt buộc không cẩn thận, vô tình để lộ rõ cơ ngực săn chắc của Đình Xuyên, thân hình người đàn ông vai rộng lưng thẳng Sương Hàn đều thấy hết. Cô trong phút chốc, mặt đỏ tai hồng vội vàng đóng cửa lại.
Cánh cửa lại được mở ra từ bên trong, anh đứng trước mặt cô, vẫn chỉ có mỗi cái áo choàng, giọng nói ôn dịu dễ nghe lại vang lên:
"Không định vào phòng sao?"
Sương Hàn tránh né thứ không nên nhìn, cô xoay người nói:
"Em... em đi tới thư phòng."
Đình Xuyên lên tiếng:
"Tới đó làm gì?"
Sương Hàn khựng lại, cố nhoẻn miệng cười:
"Chỉ là muốn đọc sách một chút."
Anh bình tĩnh đáp:
"Vào trong tôi đọc cho, trong phòng cũng không thiếu sách."
Đình Xuyên dừng lại một lúc, rồi nói tiếp:
"Thư phòng rất lạnh, cũng không có thiết bị hỗ trợ sưởi ấm nào, đêm rồi đừng tới đó."
Ba chữ kẻo bị lạnh cuối cùng vừa định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-bac-quan-lay-anh-trang/3618106/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.