Ôn phu nhân sốt ruột tới mức cứ đi đi lại lại, bà chốc chốc lại nhìn lên đồng hồ. Còn cô dường như lại chẳng mấy để tâm, cứ rũ mắt nhìn nền sàn lạnh lẽo, chìm trong khoảng không gian riêng của bản thân, nhịp thở đều đều.
Ôn phu nhân cứ nhìn chằm chằm đồng hồ, nhà trai nhà gái đều đã tới đủ, chỉ có chú rể của hôn lễ này vẫn chưa thấy tới.
Bên Phó gia cũng đang không biết lý do, Phó lão phu nhân thì ngồi trong phòng nghỉ riêng, bà nhàn nhã thưởng thức trà thảo mộc, dáng vẻ không chút lo lắng.
"Thằng bé tới chưa?"
Mộ Uyển bên cạnh cúi người, chỉ có thể lắc đầu.
Hỗn lễ đã bị chậm tám phút so với dự kiến, bên ngoài cuối cùng cũng vang lên tiếng nói:
"Cậu chủ, cậu chủ tới rồi."
Phó lão phu nhân đặt tách trà xuống, bà đứng lên, chầm chậm nói:
"Đến rồi thì cho cử hành nhanh đi."
Sau sáu phút, hôn lễ đã được chính thức cử hành.
Về phía Ôn phu nhân, bà khi nghe được tin đã cảm thấy nhẹ lòng hơn, chân mày giãn ra, trên khuôn mặt xuất hiện nụ cười.
Sương Hàn nhìn mẹ mình, rồi lại nghĩ tới người chồng tới muộn kia, cô còn tưởng anh ta sẽ không tới nữa. Nếu không tới, cũng không phải điều lạ, Sương Hàn và người này chưa từng gặp nhau, cô còn không biết nổi cái tên của anh.
Sương Hàn được Ôn phu nhân dắt tay, trước khi đi, bà nhắn nhủ với cô:
"Sương Hàn, con phải yêu chồng mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-bac-quan-lay-anh-trang/3618102/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.