Chấp nhận dễ dàng vậy sao?
Suốt cả một tuần trời, cô chỉ nằm im trên giường lớn, bị nhốt trong phòng, mọi thứ diễn ra đều được định sẵn. Ngủ, ăn, tắm, cứ lặp đi lặp lại, Sương Hàn vô hồn thả mình trên giường, nhìn về phía xa xăm bên ngoài cửa sổ.
Cả tuần qua tiết trời đều không tốt, mây mù sắc xám cứ giăng kín một khoảng trời, gió lạnh khiến con người ta cảm thấy lười nhác, bão tuyết lại càng tăng. Cô nằm gọn trên giường, ngắm nhìn tuyết trắng lành lạnh bên ngoài.
Đêm nào Thiếu Quân cũng tới bên Sương Hàn, lúc nào cũng nói những lời khiến cô buồn nôn, những hành động chứa đầy tình ý sai trái cứ liên tục diễn ra. Hằng đêm Sương Hàn đều bị những đoạn ký ức này tra tấn tinh thần, chỉ cần mi mắt khép lại là mọi chuyện như được khơi gợi trong tâm trí.
Cô được chăm sóc cho vẻ bề ngoài rất tốt, ngày ngày đều được người làm của Ôn Gia tới chăm sóc. Cứ như thể là sợ con búp bê này sẽ không còn hoàn hảo nữa, sẽ trở thành thứ rác rưởi không còn chút giá trị nào.
Sẽ trở thành một con rối vô dụng, uổng phí công sức mà Ôn Gia đã làm từ trước tới bây giờ.
Sương Hàn cảm thấy cả người mệt mỏi, cô nằm quá nhiều trong hằng giờ đồng hồ.
Sương Hàn giơ tay lên giữa không trung, nhìn đôi tay trắng nõn được chăm sóc tỉ mỉ, lại thật muốn tạo ra vết thương cho nó.
Cô đã từng như vậy, đã từng tự tay tạo ra một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-bac-quan-lay-anh-trang/3618100/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.